SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ, ANH KẾ LẠNH LÙNG LẠI MUỐN GIAM CẦM TÔI

Chương 14

【Tôi tìm được cậu ấy rồi, không cần chuẩn bị bữa tối cho tôi đâu.】

Gửi xong tin nhắn, tôi thu dọn đồ đạc, đi đến nhà Hạ Lương.

“Cậu đến nhà tôi làm gì?” Hạ Lương nhìn tôi nằm ngả nghiêng trên ghế sofa một cách phóng túng.

“Đừng bận tâm, tôi ngủ ở đây đêm nay.”

Hạ Lương liếc tôi một cái, lầm bầm chửi rủa rồi đi dọn dẹp phòng khách.

Từ khi tôi gửi tin nhắn đó, Tạ Xuyên bên kia cứ liên tục ở trạng thái đang nhập.

Nhập đi nhập lại cả buổi chiều.

Rồi sau đó hoàn toàn im lặng.

Tôi cầm điện thoại ngẩn người.

Tình hình sao lại không giống như tôi tưởng tượng vậy.

Hạ Lương bước ra với chiếc khăn tắm: “Tôi tắm xong rồi, cậu đi đi.”

Tôi hoàn hồn, cầm bộ đồ ngủ mà cậu ta chuẩn bị cho rồi đi vào phòng tắm.

Buổi tối, tôi không nhịn được, lại gửi cho Tạ Xuyên một tin nhắn.

【Bữa sáng ngày mai cũng không cần chuẩn bị, tôi sẽ ngủ qua đêm ở chỗ cậu ấy.】

Bên kia lại lóe lên trạng thái đang nhập.

Nhưng chỉ một lát.

Mẹ nó.

Hắn không phải thích tôi sao? Sao lại không có động tĩnh gì cả?

Tôi ôm gối, nghĩ mãi không ra, cuối cùng dứt khoát ném điện thoại sang một bên.

Trùm chăn ngủ.

Rồi lại phát hiện, tôi lại bị cái thói quen c.h.ế.t tiệt này làm cho không ngủ được.

Trong cơn mơ màng, tôi gõ cửa phòng Hạ Lương.

Hạ Lương đang ngủ rất say, vừa mở cửa đã thấy tôi nhắm mắt bước vào.

Không nói một lời, chui vào chăn.

Hạ Lương tỉnh táo lại: “Chuyện gì vậy? Tạ Từ, cậu mộng du à?”

Tôi vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, mơ hồ nói: “Qua đây ngủ.”

Hạ Lương đang buồn ngủ muốn chết, không nghĩ nhiều, vén chăn lên nằm xuống.

Nhưng chưa đầy vài giây, đã nghe thấy tiếng sột soạt bên cạnh.

Đợi đến khi cậu ta nheo mắt nhìn.

Không ổn rồi.

Người bên cạnh suýt chút nữa đã tự cởi hết quần áo.

Hạ Lương hoàn toàn tỉnh táo, vội vàng giữ chặt bàn tay đang làm loạn kia.

“Mẹ kiếp, anh em, đừng dọa tôi, tôi là trai thẳng đó!”

 

back top