SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ, ANH KẾ LẠNH LÙNG LẠI MUỐN GIAM CẦM TÔI

Chương 11

Buổi tối, tôi tranh thủ lúc Tạ Xuyên đang tắm, trốn trong chăn lén lút xem.

Đoạn đầu video là cảnh tôi đặt Tạ Xuyên lên giường.

Tạ Xuyên mắt nửa nhắm nửa mở, dường như tỉnh mà không tỉnh.

Ánh mắt tập trung vào mặt tôi, hắn hé miệng, nhưng âm thanh lại mắc kẹt trong cổ họng, chỉ phát ra vài tiếng rên rỉ vỡ vụn.

Tôi và tôi trong video đều nhìn đến ngây người.

Trong cơ thể Tạ Xuyên như có vô số kiến bò, vừa ngứa vừa tê, toàn thân đều toát ra một cảm giác nóng rát khó tả.

Hắn không nhịn được muốn xé toang quần áo trên người, nhưng ngay cả sức giơ tay lên cũng run rẩy, hư ảo.

Cuối cùng chỉ có thể nhìn tôi bằng ánh mắt cầu xin: “Giúp tôi...”

Trong video, tôi rất mất mặt mà đỏ mặt, vừa kích động vừa hưng phấn đi cởi quần áo của hắn.

Tạ Xuyên quả thực là ngoan ngoãn nghe lời.

Tôi cởi tay áo, hắn giơ tay.

Tôi cởi quần, hắn nhấc chân.

Tôi nhào tới, hắn lại đè ngược tôi lại...

Sau một hồi cảnh tượng không thể miêu tả đó.

Người khóc nghẹn lại là tôi.

Tạ Xuyên suốt quá trình không dỗ cũng không ngừng.

Tôi tua thanh tiến độ, lúc này video mới chỉ qua chưa đến một phần ba...

Đây mà cũng gọi là cưỡng chế ái sao?

Ai cưỡng chế ai cơ chứ?!

Xoạt một tiếng, cửa phòng tắm mở ra.

Tôi không kịp thoát ra, nhanh nhất có thể ấn nút tạm dừng video rồi nhét điện thoại xuống dưới gối.

Tạ Xuyên trèo lên giường bên kia, ôm tôi từ phía sau, hơi thở ấm áp bắt đầu luồn lách nơi cổ tôi.

Tôi lập tức cứng đờ người.

“Anh làm gì vậy?”

Tạ Xuyên trầm mắt: “Quy tắc cậu đặt ra, một tháng ít nhất bốn lần.”

Tôi nuốt nước bọt: “Vậy... nhiều nhất là bao nhiêu?”

“Mỗi ngày.”

Tôi nhớ lại hành vi gần như tàn bạo của hắn trong video.

Hơi co rúm lại: “Đó là quy tắc trước đây, bây giờ không còn hiệu lực nữa.”

“Tôi đã nói rồi, sẽ không ép buộc anh nữa, trả lại anh tự do...”

Tạ Xuyên cúi đầu, hôn xuống mà không nói lời nào.

Giữa sự quấn quýt môi lưỡi, tôi nghe thấy hắn nói:

“Nếu một ngày cậu khôi phục trí nhớ, lại dùng thân phận gia chủ tương lai để uy h.i.ế.p tôi thì sao?”

“Cậu nghĩ tôi muốn chạm vào cậu sao, tôi chỉ không muốn rước lấy phiền phức không cần thiết.”

Nụ hôn nóng bỏng như bão tố ập đến.

Sự chú ý của tôi đều dồn vào việc đối phó với nụ hôn này.

Những gì hắn nói sau đó, tôi hoàn toàn không nghe thấy nữa.

 

back top