Chiếc xe thể thao cuốn theo một làn bụi bẩn mùi xăng dầu.
Tôi vẫn còn chưa hoàn hồn.
Liễu Nam không biết từ lúc nào đã bước đến: "Nhìn gì thế? Quen biết à?"
Tôi không trả lời, hỏi: "Trì thiếu gia đó là ai?"
"Cậu nói cậu ta à? Cậu biết Trì Ngọc Hành, tỷ phú giàu nhất thành phố S không? Đó là bố ruột cậu ta, đến thành phố A này để học đại học.
"Sao thế? Cậu có mâu thuẫn với cậu ta à? Vậy thì phải nhịn cho kỹ đấy, thiếu gia này chúng ta không chọc nổi đâu."
Nói rồi Liễu Nam đưa cho tôi một điếu thuốc.
Châm lửa, ngậm vào miệng.
Thấy tôi im lặng hồi lâu không trả lời.
Liễu Nam có chút kinh ngạc: "Thật sự có thù hận à?"
Tôi hít một hơi thuốc thật sâu.
Dưới sự kích thích của nicotine.
Đầu óc dần bình tĩnh lại.
Thù hận?
Không hẳn.
Nhưng nợ nần, bây giờ thì có một khoản lớn đấy.
