OMEGA THƠM THO CỨU ALPHA ĐỈNH CẤP KHỎI THÚ HÓA HOÀN TOÀN

Chương 15

Thẩm Chi Thu nở một nụ cười khó coi hơn cả khóc.

“Tống Hủ, tôi muốn kết hôn, cùng Lãnh Hàn Tiêu của Lãnh Thị.”

“Thẩm Chi Thu, công ty cậu mặc kệ! Cậu muốn kết hôn đến phát điên rồi!”

________________________________________

Một tuần trước, Thẩm Chi Thu đã bị mang đi.

Hai mươi triệu tệ mà công ty Phong Vân đòi hỏi đã không được chuyển khoản đúng hạn. Tống Hủ vốn tưởng rằng sau 10 giờ tối sẽ phải chấp nhận tuyên án công ty phá sản, nhưng kết quả không có chuyện gì xảy ra.

Các hợp tác với công ty khác vẫn như cũ, chỉ là Tổng giám đốc Thẩm bị trực tiếp trói đi khiến công ty có chút xáo động mà thôi. Mọi việc cần làm vẫn làm.

Tống Hủ mỗi ngày xử lý xong công việc liền chạy đến Tập đoàn Thẩm Thị cùng Thẩm Chước nghĩ cách tìm Thẩm Chi Thu, tóc đều sắp rụng hết vì sầu.

Còn về phần Thẩm Chi Thu, cậu hoàn toàn không hề hay biết về chuyện mình bị mang đi.

Sau khi tỉnh lại, trời đã sáng trưng, là ban ngày ban mặt. Cậu phát hiện mình đang nằm truyền dịch trong một phòng bệnh.

Thuốc là dung dịch dinh dưỡng bình thường, dùng cho triệu chứng hạ huyết áp. Phỏng chừng là Tống Hủ đã làm quá lên mà đưa cậu đến bệnh viện.

Thẩm Chi Thu muốn mở điện thoại xem giờ, nhưng không tìm thấy. Cậu ngồi dậy tìm kiếm, ngẩng đầu chú ý thấy phòng bệnh này là phòng hai người.

Giường bên cạnh nằm một bệnh nhân đang hôn mê cùng một người nhà ngồi bên cạnh, lạnh mặt không nói một lời.

Hương vị tin tức tố của bệnh nhân bị ảnh hưởng bởi bệnh tình, tản mát ra trạng thái sương mù mỏng manh.

Hơi thở tin tức tố này Thẩm Chi Thu đã vô cùng quen thuộc. Cậu hơi nghiêng người nhìn qua.

Thẩm Chi Thu nhận ra người bệnh nằm trên giường là ai.

Lãnh Hàn Tiêu?

Sắc mặt Lãnh Hàn Tiêu hiện ra vẻ tái nhợt bệnh trạng. Vị trí tuyến thể sau gáy được băng bó nhẹ nhàng bằng băng gạc, anh ta đang đeo mặt nạ dưỡng khí.

So với trạng thái thường ngày, anh ta suy yếu đi không ít, khí chất tảng băng cự người ngoài ngàn dặm trở nên nhu hòa.

Thẩm Chi Thu ngẩng đầu nhìn thông tin thuốc trên bình truyền dịch của Lãnh Hàn Tiêu. Đều là thuốc cường hiệu trị liệu tuyến thể. Loại thuốc này thường dùng khi thương tình đặc biệt nghiêm trọng.

Sao lại bị thương nặng như vậy?

Thẩm Chi Thu vén chăn xuống giường.

“Thẩm Chi Thu.” Người cha Alpha ngồi bên cạnh Lãnh Hàn Tiêu động đậy. “Ta là Lãnh Hồng. Ta muốn cùng cậu nói một chuyện hợp tác, liên quan đến Hàn Tiêu nhà ta.”

Lòng Thẩm Chi Thu rùng mình. Lãnh Hồng, Đại thần quân chính Đế quốc, bọn họ thế nhưng là quan hệ cha con.

“Nếu có thể giúp được Lãnh Thượng tá tôi sẽ tận lực, Lãnh bá phụ.”

Lãnh Hàn Tiêu đã tham gia một nhiệm vụ quân sự cực kỳ phức tạp và nguy hiểm. Khi sắp kết thúc, phần tử tội phạm Alpha cấp cao chống cự dựa vào nơi hiểm yếu, cầm s.ú.n.g chống lệnh bắt.

Để che chở chiến hữu, anh ta đã bị đạn b.ắ.n trúng tuyến thể. Trải qua cấp cứu tạm thời vượt qua nguy hiểm, nhưng kỳ nguy hiểm tuyến thể vẫn tồn tại. Anh ta cần một Omega có độ phù hợp cao để kích thích trị liệu bằng tin tức tố.

Thẩm Chi Thu kinh ngạc cảm thán mình chưa từng gặp ví dụ về độ phù hợp cao như vậy. Căn cứ theo lời Lãnh Hồng phân tích, cậu chính là người đó.

Độ phù hợp của cậu và Lãnh Hàn Tiêu thế mà cao tới 96%.

Thẩm Chi Thu cũng hiểu rõ nguyên nhân cậu xuất hiện ở nơi này. Thậm chí có thể tự giễu mình còn có thể xui xẻo hơn chút sao? Nghệ sĩ liên tiếp sụp đổ, công ty sắp phá sản, hiện tại chính mình bên ngoài hẳn là bị thông báo mất tích.

Việc Lãnh Hàn Tiêu bị thương là một bí mật, vậy việc cậu xuất hiện ở đây cũng là một bí mật.

“Cho nên, ý ngài là... Nếu tôi phối hợp giúp đỡ Lãnh Hàn Tiêu trị liệu tuyến thể, tôi là có thể rời đi?”

“Sự tình khẩn cấp, xin thứ lỗi.”

Về tuyến thể, cậu là chuyên gia trong lĩnh vực này. Kích thích bằng thuốc vĩnh viễn không có hiệu quả bằng tin tức tố Omega tự nhiên. Huống chi, thuốc đối với Lãnh Hàn Tiêu lúc này là không có hiệu quả.

Còn về Thẩm Chi Thu, cậu chính là Omega có độ phù hợp 96%.

Lời nói trong ngoài đều là: À, nhà ta Lãnh Hàn Tiêu phải nhờ cậy vào cậu rồi, cậu không đồng ý thì không cho cậu đi!

Lãnh Hồng rời khỏi phòng bệnh trước, để lại một câu: “Chuyện Sớm Tối ta sẽ sắp xếp người xử lý.” Chỉ yêu cầu Thẩm Chi Thu ở nơi này một đoạn thời gian.

Lão tiên sinh cứ như vậy rời đi.

Lòng Thẩm Chi Thu đối với Sớm Tối lo lắng lặng lẽ buông xuống một ít.

Thẩm Chi Thu: ? Vậy cậu nên làm thế nào?

À... Thẩm Chi Thu hẳn là biết.

Truyền dịch sắp xong, Thẩm Chi Thu thay cho Lãnh Hàn Tiêu một lọ nước thuốc khác.

Nơi này hẳn là bệnh viện tư nhân của Lãnh gia. Căn phòng Thẩm Chi Thu và Lãnh Hàn Tiêu đang ở này có thể thuê làm căn hộ mấy phòng một sảnh.

Thẩm Chi Thu nhìn xuống cửa, có người canh gác, nói rõ không cho cậu đi ra ngoài.

Nếu Thẩm Chước biết cũng chỉ có lo lắng suông, Thẩm Thị trước mặt Lãnh gia cái gì cũng không tính, Thẩm Chi Thu tự giễu nghĩ.

Lão tiên sinh trước khi đi có nhắc đến sẽ xử lý chuyện Sớm Tối. Thẩm Chi Thu tại khoảnh khắc này thực sự gửi hy vọng vào việc tin rằng ông có biện pháp giải quyết Phong Vân.

Dù sao hiện tại cũng không ra được, Thẩm Chi Thu liền bắt đầu kiểm tra trạng thái tuyến thể của Lãnh Hàn Tiêu.

Xác thật rất nghiêm trọng. Nghĩ lại, cậu chóp mũi đến gần sau gáy Lãnh Hàn Tiêu, nhẹ nhàng ngửi một chút. Hơi nóng hô hấp phả vào sau gáy hơi phập phồng, Alpha khẽ động một chút.

Thẩm Chi Thu nhẹ nhàng buông tay, sắc mặt như thường. Tin tức tố Alpha nhạt nhẽo như nước, chỉ có từng sợi lá thông chua chát. Dù sao người ta cũng đã hy sinh lớn như vậy vì duy trì trị an quản lý.

Thẩm Chi Thu chuyển ghế đẩu ngồi ngay ngắn bên cạnh Lãnh Hàn Tiêu, phóng thích tin tức tố của mình.

Hương tin tức tố Hỏa Diễm Lan là chanh lẫn ngọt thanh, cậu coi như không khí tươi mát lấp đầy cả căn phòng.

Một bên lặng lẽ chú ý tình huống Lãnh Hàn Tiêu, một khi có phản ứng kháng cự cậu liền dừng lại.

Phản ứng của Lãnh Hàn Tiêu thực thoải mái??

Tuyến thể chịu tổn thương khiến Alpha khó chịu, trong lúc ngủ mơ đều phải nhíu mày cắn răng chịu đựng.

Nỗi đau này là liên tục, lâu dài, kịch liệt. Theo hiệu quả trấn an do tin tức tố Omega mang đến, Alpha thoải mái thả lỏng hàng lông mày đang nhíu chặt, hô hấp thậm chí trở nên hơi dồn dập, như là hưng phấn.

Thẩm Chi Thu nhướng mày, có lẽ cậu có thể dựa vào hiện tượng này làm ra một thiên luận văn.

Tài liệu chẩn bệnh của Lãnh Hàn Tiêu đều đặt chung một chỗ. Thẩm Chi Thu cẩn thận lật xem một lần, có hiểu biết bước đầu về bệnh tình của anh ta.

Thẩm Thạc sĩ đột nhiên nghĩ tới một vấn đề mấu chốt: Nếu tuyến thể chịu tổn thương, vậy có thể hay không ảnh hưởng đến khả năng sinh sản bình thường của một Alpha?

Thẩm Chi Thu mặt không đổi sắc nghiêm trang nhìn mặt Lãnh Hàn Tiêu, kỳ thật ánh mắt luôn hướng nửa dưới thân thể bệnh nhân tập trung quan sát.

Một tia tà niệm nảy lên trong lòng vị Omega này. Ngọn lửa tà ác càng ngày càng tràn đầy nóng bỏng, ánh mắt Omega càng lúc càng nóng.

Một sợi tin tức tố Omega tà ác thẳng tiến vào bên trong băng gạc tuyến thể Alpha bắt đầu quấy phá, trở thành đồng lõa tà ác của Omega.

“Hừ.” Tức khắc thấy hiệu quả, hô hấp Lãnh Hàn Tiêu đột nhiên trở nên thô nặng, bộ phận Thẩm Chi Thu chú ý nhất thời xuất hiện một độ cong khả quan.

Cậu vội vàng thu hồi tin tức tố, bệnh nhân khôi phục nguyên trạng.

Cậu giả bộ mọi chuyện đều không có gì xảy ra, chỉ là cổ Omega đã không thể hiểu được đỏ lên một mảng, trong trắng lộ hồng trông rất đẹp mắt.

Thẩm Chi Thu: Không ảnh hưởng không ảnh hưởng!

Thẩm Chi Thu ho khan một tiếng, như không có việc gì tránh ra, tham quan phòng bệnh tư nhân. Bố cục rất lớn, thiết bị đầy đủ hết.

Có phòng bếp, có phòng vệ sinh, còn có phòng nghỉ cho nhân viên túc trực. Ngay cả đồ ăn cũng đã được chuẩn bị sẵn, có người sẽ đưa cơm, Thẩm Chi Thu liền không chọn tự mình làm.

Thời gian thoáng chốc đã đến buổi chiều. Thẩm Chi Thu không khỏi kinh ngạc với năng lực phục hồi của Alpha?

Lãnh Hàn Tiêu mở mắt ra, anh ta tỉnh. Khả năng trong đó còn có sự giúp đỡ an ủi của tin tức tố Omega.

Thẩm Chi Thu bảo người canh giữ ở cửa gọi bác sĩ đến kiểm tra. Sau khi không có gì khác thường, bác sĩ lại đi về.

Lãnh Hàn Tiêu thong thả mở mắt ra, dần dần thích ứng ánh đèn. Lông mi quạ đen hơi run rẩy như cánh bướm, ánh mắt trong trạng thái ngơ ngác. Mặt nạ dưỡng khí đã được tháo xuống, vết hằn trên mặt anh ta vẫn còn đó.

Vẻ đẹp không chê vào đâu được của Thẩm Chi Thu đột nhiên xuất hiện trước mắt anh ta.

“Tôi đang nằm mơ?”

Lãnh Hàn Tiêu gian nan mở miệng, yết hầu không thoải mái. Thẩm Chi Thu nhẹ nhàng nâng anh ta dậy uống một chén nước.

“Anh tỉnh rồi? Lãnh Thượng tá.”

Lãnh Hàn Tiêu giống như nằm mơ, mắt không chớp nhìn chằm chằm Thẩm Chi Thu, trong trạng thái ngây dại.

Thẩm Chi Thu híp mắt cười, da ngứa ngáy mở một câu đùa: “Không ngờ độ phù hợp của chúng ta cao như vậy, anh cần phải chịu trách nhiệm với tôi đó.” Chịu trách nhiệm với luận văn của cậu.

Lãnh Hàn Tiêu không hiểu lời nói của Thẩm Chi Thu có ý gì, bất quá anh ta là người từ trước đến nay sẽ không bỏ lỡ cơ hội trong tay.

Lãnh Hàn Tiêu gian nan vươn tay nắm lấy cánh tay Thẩm Chi Thu, ánh mắt kiên định, anh ta nói.

“Thẩm Chi Thu, cưới tôi được không?”

 

back top