NGƯỜI QUA ĐƯỜNG NPC THỨC TỈNH TRONG TIỂU THUYẾT VẠN NHÂN MÊ HỌC VIỆN QUÝ TỘC

Chương 6

Sau đó, tôi nhanh chóng lan truyền việc mình bị Phó Từ Diễm bắt gặp và nói sau này không được chụp ảnh nữa trong nhóm, đồng thời tuyên bố "giải nghệ".

Trong tiếng than khóc và níu kéo của mọi người, tôi khẳng định mình tuyệt đối không dám làm trái lời Hoàng tử Phó, từ nay về sau rút khỏi hàng ngũ trưởng trạm fan của F4.

Thực ra việc này rất hợp ý tôi, tôi cũng không muốn chụp nữa, phiền phức quá đi mất.

Nhân cơ hội này!

Thần đã lui, lần lui này là mãi mãi...

Mấy ngày gần đây tôi cũng kiếm được bộn tiền, vì vậy tôi quyết định đi ăn một bữa thật ngon.

Căn tin trường cũng được chia thành nhiều cấp bậc.

Trước đây tôi toàn đi ăn ở căn tin bình thường, hôm nay thì xa xỉ một chút, đến nhà hàng cao cấp mà người ta đồn là người trung bình tiêu tốn 1k+ tệ mỗi bữa.

Đầu tiên là cách bài trí của nhà hàng đã rất đặc biệt và xa hoa. Không chỉ nằm trên tầng thượng có mái vòm toàn cảnh, mà qua cửa sổ kính sát đất còn có thể nhìn thấy hầu hết cảnh quan của học viện.

Vì chưa đến giờ ăn, nhà hàng không có nhiều người.

Trước quầy, thực đơn chiếu nổi 3D từ từ cuộn trên kính.

Tôi nhìn những món ăn phong phú trên đó mà ngây người, không biết nên ăn gì.

Mì Ý nấm theo mùa 980 tệ, hay gan ngỗng nướng nấm truffle 1088 tệ?

Đang phân vân, thì nghe thấy giọng nói lười biếng từ phía sau: "Bạn học, cậu xếp hàng bên nào?"

Khoan đã, tôi còn chưa niệm xong khẩu quyết.

Bị cắt ngang, tôi đành phải nhích sang bên cạnh, lí nhí: "Xin lỗi."

Rồi tiếp tục niệm trong lòng trong khi chọn món: Điểm binh điểm tướng, cưỡi ngựa đánh trận...

Ngay sau đó, tôi thấy một bóng người quen thuộc xuất hiện trước mặt.

Hóa ra người vừa nói chuyện với tôi là Phó Từ Diễm.

Tôi nhất thời không phản ứng kịp, ngây ra một lát.

Sau đó mới nhớ ra "sứ mệnh" của mình.

Kinh ngạc thốt lên: "Oa, là Hoàng tử Phó—"

"..."

Phó Từ Diễm mặt không cảm xúc, trong mắt thoáng hiện vẻ bất đắc dĩ không dễ nhận ra.

"Cậu bị chậm hả?" Hắn khẽ mở môi mỏng: "Với lại, bố tôi không phải hoàng đế. Ai phong tôi là hoàng tử?"

Tôi lí nhí: "Mọi người đều gọi như vậy mà."

Phó Từ Diễm cười gằn: "Được rồi."

"Cậu còn gọi món không?"

Sợ hắn chê tôi lề mề, tôi bước tới chọn đại một phần mì Ý.

Đang định quẹt thẻ, một bàn tay gầy gò, xương xẩu rõ ràng chìa ra trước mặt tôi.

Phó Từ Diễm đã quẹt thẻ thay tôi.

Tôi quay đầu lại nhìn hắn ngơ ngác: "?"

"Bữa này coi như tôi mời cậu," hắn nói: "Phần quà cảm ơn vì đã chụp ảnh đẹp cho tôi."

Tôi: Hả?

Vừa ăn phần mì Ý giá trên trời nhưng hương vị bình thường này, tôi vừa buồn chán nghĩ.

Phó Từ Diễm người này, cũng thân thiện một cách kỳ lạ đấy chứ.

 

back top