Tôi không công bố thân phận Enigma của Hạ Dữ Quy, chỉ nói cho Cha, Ba và anh trai tôi biết.
Họ rất sốc, nhưng cuối cùng cũng không cần lo lắng về việc tôi phải làm sao để vượt qua kỳ phát tình nữa.
Đối với hành vi muốn giả heo ăn thịt hổ và vả mặt người khác của Hạ Dữ Quy, tôi bày tỏ sự không hiểu nhưng tôn trọng, cứ mặc anh ấy muốn chơi thế nào thì chơi.
Kể từ khi công khai thân phận, Hạ Dữ Quy đã lộ nguyên hình, mặt dày mày dạn chuyển hết đồ đạc trong phòng ngủ của mình sang phòng tôi, đuổi cũng không đi, tôi cũng mặc kệ anh ấy.
Hơn nữa, trong phòng có thêm tin tức tố của Hạ Dữ Quy, chất lượng giấc ngủ buổi tối của tôi cũng tốt hơn rất nhiều.
Điểm yếu duy nhất là, năng lượng của Enigma thực sự quá dồi dào, một Omega cấp S như tôi suýt nữa không chịu nổi, mấy lần đều phải nghỉ làm.
Nếu không phải bản thân tôi là BOSS lớn, đã sớm bị đuổi việc rồi.
Tối hôm đó, tôi khó khăn lắm mới thuyết phục được Hạ Dữ Quy, để anh ấy đắp chăn trò chuyện thuần túy với tôi.
Tôi: "Anh hóa ra thật sự tên là Hạ Dữ Quy."
Hạ Dữ Quy: "Tán tỉnh thì dùng tên giả, kết hôn đương nhiên phải dùng tên thật rồi, nếu không giấy đăng ký kết hôn cũng không có hiệu lực pháp luật."
Tôi: "Giới tính của anh cũng là giả, giấy đăng ký kết hôn cũng chưa chắc có hiệu lực pháp luật."
Hạ Dữ Quy: "Hình như là vậy, vậy đợi tôi vả mặt cư dân mạng xong sẽ đi sửa lại."
Tôi cảm thấy hơi nóng, không để ý, tiếp tục trò chuyện vu vơ với Hạ Dữ Quy.
Hạ Dữ Quy nhìn tôi một cái, lại nhìn tôi một cái nữa.
Tôi vỗ anh ấy một cái: "Lên cơn gì vậy?"
Hạ Dữ Quy cười hềnh hệch hai tiếng: "Điện hạ, tin tức tố của em hơi nặng đó, mặt cũng đỏ bừng, có phải kỳ phát tình đến rồi không?"
Tôi sờ mặt mình, đúng là hơi nóng.
"Không phải chứ, phải còn một tuần nữa cơ mà."
Một lúc sau, sự bứt rứt toàn thân không thể kiềm chế được, còn có xu hướng ngày càng dữ dội hơn.
"... Đến sớm sao?"
Không thể xui xẻo đến mức này chứ, tôi vừa mới thương lượng với Hạ Dữ Quy là tối nay chỉ ngủ đơn thuần không làm gì khác.
Mắt Hạ Dữ Quy sáng rực đến đáng sợ: "Điện hạ, để tôi giúp em nhé, tôi nguyện ý làm công cụ người giúp em vượt qua kỳ phát tình!"
...
Hạ Dữ Quy chính là một tên khốn không biết thỏa mãn!
Kỳ phát tình của tôi đã qua rồi, anh ấy thế mà lại kéo tôi lăn lộn thêm vài ngày nữa.
Tôi cứ tưởng mình sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt trời bên ngoài nữa.
Hạ Dữ Quy đút cháo cho tôi ăn, đột nhiên nói: "Điện hạ, xin nghỉ kết hôn đi?"
Tôi cảnh giác nhìn anh ấy một cái: "Làm gì?"
Hạ Dữ Quy cười hì hì: "Điện hạ còn nợ tôi một tuần trăng mật đó."
Tôi nhướng cằm: "Nhìn vẻ anh đã tận tâm phục vụ, tôi miễn cưỡng đồng ý với anh vậy."
"Đa tạ Điện hạ thương xót."
Hết truyện.
