NGHE TIN BỊ HỦY HÔN, BETA CHẶN ĐƯỜNG ANH TRAI CỦA CHỒNG SẮP CƯỚI NGAY TRƯỚC BỘ QUÂN SỰ

Chương 8

Thời gian trôi qua rất nhanh, tôi liên tục đứng hạng nhất sáu tháng, nên được Bộ Quân sự tuyển thẳng, vào Trung tâm Chế tạo Cơ giáp thực tập.

Sáu tháng này, Từ Nguyên cứ có kết quả là khóc một lần, lần nào cũng là: "Cậu cứ chờ đấy, sẽ có ngày tôi vượt qua cậu."

Phản hồi của tôi luôn là: "Được được được, hy vọng lần sau cậu thi hạng nhất nhé."

Thế là, anh ta khóc to hơn.

Hành động của anh ta khiến tôi bắt đầu nghi ngờ, rốt cuộc anh ta thích Triệu Trạch hay thích tôi vậy?

Sao bây giờ anh ta cứ có chuyện gì là lại tìm tôi gây sự thế?

Triệu Trạch gần đây cũng dám xuất hiện trước mặt tôi rồi.

Vì Triệu Trạch đã cắt đứt quan hệ với gia đình họ, xưởng dược đó cũng đã chuyển sang tên tôi.

Triệu Trạch cảm thấy mình không nợ tôi gì nữa, nên cứ hay đến tìm Từ Nguyên, lảng vảng trước mặt tôi.

Và mỗi lần như thế, Từ Nguyên đều hất cằm lên, nheo đôi mắt to đáng yêu nhìn tôi, giống như một con gà trống chiến thắng.

Biết tin tôi được vào Bộ Quân sự thực tập với thành tích hạng nhất toàn khoa, Triệu Trạch hẹn gặp riêng tôi.

Tôi chụp màn hình quang não gửi cho Từ Nguyên: "Có quản được vị hôn phu của cậu không?"

Nghe bạn học kể lại, Từ Nguyên sau giờ học nhìn thấy tin nhắn trên quang não, "A" lên một tiếng rồi khóc òa, sau đó lao ra ngoài.

Chắc chắn anh ta thấy ảnh chụp màn hình tôi gửi, rồi đi tìm Triệu Trạch gây rối.

Nhưng không liên quan gì đến tôi, hê hê.

Sau giờ học, tôi đến Bộ Quân sự tìm Phó viện trưởng Viện Nghiên cứu Y tế chơi.

Ông ấy rất quý tôi ngay từ lần đầu gặp mặt.

Hai chúng tôi thảo luận rất nhiều kiến thức về dược lý học, lúc ra về, ông còn tặng tôi một quả sầu riêng.

Tôi vui vẻ ôm về nhà.

Tôi đặt quả sầu riêng lên bàn, vái trái vái phải, "Hy vọng sau này mỗi ngày tôi đều được ăn sầu riêng."

"Ước nguyện của cậu thật dễ thực hiện." Triệu Đoạt dựa vào cửa kính ban công, nhìn tôi xoay qua xoay lại. "Sau này tôi sẽ mua cho cậu, để cậu ngày nào cũng được ăn."

Tôi lườm anh ta một cái.

"Trước đây sao không mua? Sao trước đây không mua cho tôi?"

Triệu Đoạt cười nhẹ một tiếng, đi đến bên bàn, giam tôi giữa hai cánh tay, "Đương nhiên là để dùng cây sầu riêng ở Bộ Quân sự treo cậu lại, cho cậu thêm một động lực để phấn đấu hạng nhất. Nhưng bây giờ cậu đã vào Bộ Quân sự rồi, không cần treo cậu nữa, sau này tôi sẽ mua cho cậu mỗi ngày."

Anh ta nói tiếp: "Ước nguyện của cậu đã thành hiện thực, tiếc là ước nguyện của tôi không dễ thực hiện cho lắm."

"Anh có ước nguyện gì?"

Anh ta lấy ra một chiếc hộp nhỏ đặt trước mặt tôi, "Tôi muốn kết hôn với cậu."

Tôi cầm chiếc hộp nhỏ lên, mở ra, lấy một chiếc nhẫn đeo vào tay Triệu Đoạt, rồi lấy chiếc còn lại đeo vào tay mình.

"Cưới thì cưới."

Triệu Đoạt kinh ngạc, "Cậu đồng ý rồi?"

Tôi còn kinh ngạc hơn, "Đây chẳng phải là điều kiện ban đầu anh đồng ý tặng xưởng dược cho tôi sao? Anh quên rồi à?"

"Không quên."

"Thế thì cưới thôi, anh chần chừ làm gì?" Tôi hơi không hiểu.

"Vậy cậu đồng ý kết hôn là vì lời hứa ban đầu?"

Tôi khó hiểu, "Chứ còn vì sao?"

Triệu Đoạt không nói gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được, anh ta hình như có chút buồn bã.

Về lý do tại sao buồn, tôi không biết.

 

back top