NGHE TIN BỊ HỦY HÔN, BETA CHẶN ĐƯỜNG ANH TRAI CỦA CHỒNG SẮP CƯỚI NGAY TRƯỚC BỘ QUÂN SỰ

Chương 13

Sáng hôm sau, Triệu Đoạt mang bữa sáng vào, "Tôi mới học thêm nhiều kỹ thuật mới, thế nào, lần này cơ thể không khó chịu như vậy nữa chứ?"

"Câm miệng."

Tôi đi đánh răng, rồi ăn sạch bữa sáng.

Tôi nhìn quầng thâm to đùng dưới mắt anh ta, hỏi: "Gần đây anh rốt cuộc bận rộn cái gì? Luôn về nhà lúc nửa đêm, hơn nữa hình như còn có tâm sự."

"Nói ra cũng chẳng có cách giải quyết."

"Trước đây chúng ta không phải đã nói rõ rồi sao, có chuyện gì cứ nói với tôi, tôi đứng sau lưng chống đỡ cho anh, anh không nói với tôi thì làm sao giúp anh tìm cách giải quyết được?"

Anh ta ngồi bên giường thở dài, "Chuyện kinh phí nghiên cứu, gần đây chúng ta không phải đang nghiên cứu một linh kiện cơ giáp sao, nếu nghiên cứu thành công, độ linh hoạt của cơ giáp sẽ tăng lên một bậc, nhưng bây giờ đang là thời điểm then chốt, kinh phí nghiên cứu lại có hạn, nên hơi rắc rối."

Tôi tựa vào đầu giường hỏi: "Thiếu bao nhiêu kinh phí?"

Triệu Đoạt: "Khoảng một trăm ba mươi tỷ."

Tôi gật đầu, "Một trăm ba mươi tỷ, tôi cho anh không phải là được rồi sao."

"Hả?" Triệu Đoạt kinh ngạc nhìn tôi, "Cậu cho tôi? Cậu lấy đâu ra tiền, cậu mua một quả trái cây thôi cũng xót."

"Tôi chỉ là không tiêu tiền bừa bãi thôi mà! Tôi chỉ thích tích tiền thôi chứ! Chỉ là một trăm ba mươi tỷ thôi, tôi chuyển cho anh là được."

Triệu Đoạt đờ người, "Cậu lấy tiền ở đâu ra?"

"Tôi kiếm được chứ sao. Từ nhỏ tôi đã thích đầu tư, tiền lì xì mỗi năm của tôi cũng có vài chục triệu, tôi dùng để đầu tư."

"Tiền lì xì của cậu nhiều như vậy sao?"

"Đúng vậy, nhà tôi rất giàu, hơn nữa nhà các cô chú của tôi cũng rất giàu, ví dụ đơn giản nhé, các nhà sản xuất thuốc ức chế đều nằm trong tay gia tộc chúng tôi, về cơ bản là độc quyền. Chỉ là gia huấn của gia tộc chúng tôi là không khoe khoang tài sản ra ngoài, sợ bị chú ý, nên các chi nhánh khác nhau của gia tộc quản lý các công ty khác nhau, thậm chí họ cũng không giống nhau."

Triệu Đoạt hoàn toàn choáng váng, "Tôi biết nhà cậu giàu, nhưng không biết giàu đến mức này. Vậy sao ban đầu cậu còn đính hôn với Triệu Trạch?"

Tôi tức giận đập một cái vào chân, "Ông nội tôi định, hồi đó ông nội anh đã cứu ông nội tôi, ông nội tôi muốn bồi thường cho nhà anh một chút. Khi tôi lớn lên thì tôi đã không còn coi trọng Triệu Trạch nữa, ngoại trừ cái xưởng dược đó có chút hấp dẫn với tôi, những thứ khác tôi hoàn toàn không quan tâm. Lần này họ hủy hôn, tôi còn thở phào nhẹ nhõm nữa là."

"À, cái xưởng dược đó, tôi đã sắp xếp lại dây chuyền sản xuất, bây giờ loại thuốc điều trị pheromone rò rỉ mới ra mắt trên thị trường là do xưởng dược nhà chúng ta sản xuất đấy. Giúp tôi kiếm không ít tiền."

Triệu Đoạt: ...

Tôi vỗ vai anh ta, "Anh ngây người ra làm gì thế?"

Anh ta vẻ mặt mơ màng, "Không ngờ vợ tôi lại lợi hại như vậy."

Tôi mở to mắt, "Anh không lẽ nghĩ những lời tôi nói là tôi sẽ đứng sau lưng ủng hộ anh, anh muốn gì tôi cũng lo cho anh là nói đùa đấy à?"

Triệu Đoạt: ...

Tôi cạn lời, chỉ âm thầm chuyển cho anh ta một trăm ba mươi tỷ, "Cứ lấy dùng trước, không đủ thì nói với tôi."

"Được."

Đến Bộ Quân sự, anh ta phải vào phòng nghiên cứu, tôi gọi anh ta lại.

"Triệu Đoạt."

Anh ta quay đầu, "Sao thế?"

"Tối nay anh tăng ca xong, nhớ mang một quả sầu riêng về, ở nhà hết rồi."

Nói xong, tôi quay người bước vào cổng Trung tâm Chế tạo Cơ giáp.

Chỉ còn mình anh ta đứng nhìn bóng lưng tôi ngẩn ngơ.

 

back top