NGÀY TÔI RỜI ĐI, HẮN LẠI VỘI VÀNG ĐƯA ĐỐI TƯỢNG LIÊN HÔN ĐI NGẮM CỰC QUANG

Chương 21

 

Hơi nóng trong hốc mắt tôi mãi không tan.

Thẩm Kinh Trạch cẩn thận dắt tay tôi.

“Anh, xin lỗi nha.”

“Làm anh phải chịu ấm ức rồi, em không bảo vệ tốt cho anh.”

Cậu ấy không nghĩ tôi làm cậu ấy mất mặt, chỉ nghĩ cậu ấy không bảo vệ tốt cho tôi, làm tôi phải chịu ấm ức.

Tôi không biết tại sao tôi lại khóc.

Tôi chỉ muốn ôm chặt cậu ấy.

Bất kể bây giờ đang ở đâu.

“Hảo Hảo, cảm ơn em.”

Cảm ơn em, đã nhìn thẳng vào tôi.

Các phu nhân thân thiết với mẹ Thẩm nhiệt tình nhìn qua.

“Ôm nhau rồi, ôm nhau rồi.”

Mẹ Thẩm cười.

“Chuyện yêu đương của người trẻ chúng ta ít can thiệp thôi.”

“Tóm lại không làm con dâu tôi thì cũng phải làm con trai tôi.”

Mặt tôi nóng bừng, muốn đẩy cậu ấy ra.

Chỉ là bị cậu ấy ôm chặt hơn.

Chúng tôi ẩn mình trong góc tiệc.

Cậu ấy cúi mắt nhìn tôi.

“Anh, em thấy anh rung động với em rồi đó, em có thể hôn anh một cái không?”

Lục Minh Hạc mắt đỏ hoe đứng cách đó không xa nhìn tôi, trong mắt là nỗi đau thương chân thật.

Bà Lục muốn đưa cậu ấy đi, bị cậu ấy hất ra.

Cậu ấy chỉ chấp nhất nhìn tôi, nhìn tôi hôn Thẩm Kinh Trạch.

Sự kỳ vọng và ánh sáng trong mắt cậu ấy tan vỡ.

Sau này, ai còn bận tâm đến sau này.

Người trước mắt là người trong lòng, quá khứ xưa cũ đều là mây khói.

 

back top