NĂM THỨ BÁY GIẢ LÀM ALPHA, TÔI LIÊN HÔN VỚI BẠCH NGUYỆT QUANG OMEGA CỦA GIỚI KINH ĐÔ

Chương 5

Người gọi đến là trợ lý Lâm Dĩ của tôi.

Công ty xảy ra chút trục trặc, cần tôi quay lại xử lý gấp.

Tôi vội vã, chộp lấy chiếc áo khoác ngoài mà Văn Khâm Thời đã gấp gọn, chuẩn bị ra ngoài.

Văn Khâm Thời hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Tôi không ngừng bước, mở cửa: “Công ty có chút việc.”

“Khoan đã.”

Văn Khâm Thời đột nhiên gọi tôi lại, một lát sau, cậu ấy xách một chiếc cặp lồng giữ nhiệt từ nhà bếp ra, nhét vào tay tôi: “Anh vừa rồi không ăn được bao nhiêu, cũng không biết phải bận đến mấy giờ, không tốt cho sức khỏe đâu, ở đây có đựng một chút canh gà, lúc nào rảnh anh nhớ uống.”

Đây là lần đầu tiên tôi nghe Văn Khâm Thời nói một câu dài như vậy.

Kể từ khi kết hôn, sự giao tiếp giữa chúng tôi ít ỏi đến đáng thương.

Giống hệt những cặp vợ chồng chỉ trên danh nghĩa.

Mặc dù thực tế dường như cũng không khác là bao.

Tôi chớp chớp đôi mắt hơi cay, thì thầm: “Cảm ơn.”

Văn Khâm Thời đưa tay, sửa lại cổ áo cho tôi: “Lái xe cẩn thận.”

Cái chạm tay ngắn ngủi ấy dường như đã để lại dấu vết trên cổ áo.

Mãi đến tận công ty.

Tôi vẫn ngửi thấy hơi thở của Văn Khâm Thời, quanh quẩn nơi chóp mũi.

 

back top