NĂM THỨ BA BÊN HẮN, BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA HẮN VỀ NƯỚC, TÔI ÔM BỤNG BỎ TRỐN

Chương 4

Sau khi lập ra một kế hoạch thượng vị chu đáo.

Từng hàng bình luận lại đột nhiên hiện ra:

【Haha, cái tên Omega pháo hôi này không nghĩ rằng mình có thai là có thể kiềm chế được vai chính công để thuận lợi thượng vị đấy chứ?】

【Cười c.h.ế.t mất, Lương tổng nhà ta xưa nay ghét con riêng, chỉ có thể thẳng tay g.i.ế.c c.h.ế.t hắn và đứa bé này thôi!】

【Một kẻ vô dụng chỉ có nhan sắc, ngu không tả nổi…】

Tôi ngẩn người.

Lương Dực Thư ghét con riêng, điều này tôi biết.

Lớn lên trong gia tộc hào môn, những đứa em trai riêng mà anh ta đã đối phó từ nhỏ đến lớn có thể lập thành cả một đội bóng đá.

Vì vậy anh ta cực kỳ căm ghét loại người này.

Nhưng điều đó thì liên quan gì đến tôi?

Nếu tôi có thể thuận lợi thượng vị, thì đứa bé này sẽ có danh có phận, là con hợp pháp;

Cùng lắm, tôi sẽ nói đứa bé là con hoang, xé hợp đồng bỏ trốn.

Đám ngu ngốc này.

Tôi dời mắt đi, tiếp tục học thuộc kịch bản đang cầm.

Bộ phim này là thứ tôi đã thức trắng ba đêm mới đổi lấy được.

Dù thế nào cũng phải đợi quay xong rồi mới rút lui.

Sau cảnh quay cuối bị NG, trời đã tối.

Lương Dực Thư lại đến chờ tôi ngoài phim trường.

Để tiện cho tôi, anh ta đã thuê một căn biệt thự gần đó, chúng tôi thường ở đó.

Tôi có chút đau đầu.

Mặc dù anh ta chi tiền rất hào phóng.

Nhưng gần đây cứ đến không kể ngày đêm như vậy... liệu đứa bé có giữ được không?

 

back top