Tôi có chút chột dạ quay mặt đi.
"Thật ra, cũng không hoàn toàn là vậy."
Cụp mắt, "Tôi cảm thấy... mình không xứng với anh."
"Gia thế anh hiển hách, tài giỏi như thế, rực rỡ như thế, xung quanh anh luôn có nhiều Omega vây quanh..."
"Em kết hôn với tôi, sẽ không còn ai vây quanh tôi nữa."
Anh ta lau vết m.á.u trên mu bàn tay, đột nhiên lấy ra một chiếc hộp từ túi áo khoác, quỳ một gối xuống.
"Hứa Tễ, em rất tốt, không hề không xứng với tôi, là tôi không thể sống thiếu em... tôi yêu em.
"Trước đây không đưa em về nhà cũ, chỉ là vì người nhà tôi không thể quyết định hôn nhân của tôi, tôi không muốn nhìn em tự làm mình ủy khuất, cố gắng chiều lòng họ.
"Không nhắc đến việc gia hạn hợp đồng, cũng chỉ là để cầu hôn.
"Tôi muốn có một danh phận chính thức, cũng sẽ coi con của em như con ruột của mình, cho các em một gia đình...
"Em đồng ý không?"
