Lương Dực Thư ở nước ngoài hai tuần.
Ngày anh ta hạ cánh, vừa lúc là ngày phim đóng máy.
Tôi say mèm trong phòng riêng quán bar, không về nhà suốt đêm.
Định bụng sẽ không bao giờ quay lại.
Kết quả là bị hôn đến tỉnh.
Vừa mở mắt, Lương Dực Thư đã cắn rách tuyến thể của tôi, điên cuồng rót tin tức tố vào.
Có lẽ là do mang thai, ban đầu tôi không thấy khó chịu.
Tôi nhắm mắt mặc kệ anh ta.
Nhưng nửa ngày trôi qua.
Anh ta vẫn chưa kết thúc.
"Lương Dực Thư..."
Tôi không nhịn được đẩy ra, nhưng lại bị anh ta đ.â.m sâu hơn, gần như đến độ tôi không dám cử động.
Không còn cách nào.
Cẩn thận thở dốc:
"Lương Dực Thư, tôi khó chịu, anh thả ra trước đi..."
