May mắn là đứa bé không bị mất.
Ngày hôm sau đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói tất cả các chỉ số đều bình thường, phát triển rất tốt.
Chỉ là cuối cùng ông ấy dặn thêm một câu: "Giai đoạn đầu thai kỳ, cậu nói với người nhà một chút, cố gắng tiết chế lại."
Tôi đổ mồ hôi.
Làm nghề như chúng tôi, nói thế nào đây?
Cầm tờ siêu âm đi đi lại lại trong hành lang, suýt nữa nhìn xuyên thủng nó.
Tôi vẫn chưa nghĩ ra nên nói với Lương Dực Thư thế nào.
Điều tồi tệ hơn là.
Đối thủ tôi ghét nhất, Thẩm Trì Dã, dùng số lạ gửi tin nhắn, nói với tôi anh trai cậu ta sắp về nước.
Anh trai cậu ta là Thẩm Mộ Ngôn, một Omega cấp cao, du học sinh Ivy League, môn đăng hộ đối với Lương Dực Thư.
Bên ngoài đồn rằng, Thẩm Mộ Ngôn chính là bạch nguyệt quang của kim chủ tôi.
【Mày có thể lên được vị trí này, là vì có vài phần giống anh tao thôi biết không Hứa Tễ? Tao nói cho mày biết, bây giờ anh tao về nước rồi, mày chuẩn bị thoái vị đi!…】
【Mơ đi.】
Tôi chặn Thẩm Trì Dã.
Nắm chặt tờ siêu âm, đột nhiên bật cười thành tiếng.
Tôi đã nghĩ ra phải làm gì rồi.
Thà cứ một đường đi đến cùng.
Dùng đứa bé trong bụng, ép Lương Dực Thư cưới tôi.
