Ánh mắt Phó Đình Sâm vẫn luôn dán chặt vào tôi. Có vẻ như còn muốn nói thêm điều gì đó.
“Phó tiên sinh.”
Tôi nhẹ giọng nhắc nhở, đầu ngón tay chạm nhẹ vào chai nước hoa "Sương Sớm Ban Mai", “Mẫu nước hoa này, ngài có muốn gói lại cho phu nhân không?”
Hai từ “phu nhân” dường như đã đ.â.m mạnh vào anh ta.
Pheromone Ngải Đắng u uất không kiểm soát được mà tràn ra, vị đắng chát, mang theo cảm giác áp bức quen thuộc.
Tôi không nhịn được mà cau mày.
Phó Đình Sâm hoàn hồn lại, yết hầu anh ta khẽ lăn. Anh ta cố nén cảm xúc đang cuộn trào trong mắt, giọng khàn khàn nói:
“Những mẫu em vừa giới thiệu, gói lại hết đi.”
Tôi gật đầu, quay người ra hiệu cho cô trợ lý phía sau quầy đóng gói.
Cô gái Beta trẻ tuổi nhanh nhẹn lấy hộp quà nhung ra, vừa đóng gói vừa nịnh nọt: “Quý ngài thật hào phóng, phu nhân của ngài thật hạnh phúc.”
Phó Đình Sâm theo bản năng liếc nhìn tôi, dường như muốn tìm kiếm một vết nứt nhỏ nào đó trên gương mặt tôi.
Dù là đau buồn hay khó chịu.
Tóm lại, đó phải là phản ứng cần có của tôi đối với người chồng cũ này.
Đáng tiếc, anh ta đã thất bại.
Tôi thần sắc tự nhiên thao tác trên máy tính, nhập thông tin, tạo đơn hàng, ngay cả hàng mi cũng không hề run lên một cái.
Cứ như thể anh ta chỉ là một khách hàng hết sức bình thường.
Và “phu nhân” kia, cũng không phải là kẻ thứ ba phá hoại gia đình tôi.
Phó Đình Sâm cụp mắt xuống, đột nhiên bắt đầu giải thích một cách khó hiểu.
“Thanh Vũ gần đây ốm nghén nghiêm trọng, bác sĩ nói có thể thử dùng nước hoa điều tiết, nhưng không biết loại nào phù hợp, nên mua hết về dùng thử.”
Phó Đình Sâm không biết—
Đứa bé trong bụng Bao Thanh Vũ không phải của anh ta.
Nhưng tôi không hề có ý định vạch trần.
Chỉ gật đầu, đưa hóa đơn qua.
“Tổng cộng ba mươi tám ngàn bốn trăm tệ. Phó tiên sinh, ngài thanh toán bằng thẻ phải không?”
Sau khi Phó Đình Sâm thanh toán và rời đi, cô trợ lý nhỏ xán lại gần.
Hạ giọng hỏi: “Thầy Lâm, anh ấy là Tổng giám đốc của tập đoàn Hằng Tinh khoa học kỹ thuật đúng không ạ?”
Tôi ném giấy thử nước hoa trên quầy vào thùng rác, gật đầu.
Cô trợ lý tiếp tục buôn chuyện: “Trông anh ấy có vẻ rất buồn, hai người quen nhau ạ?”
Quen nhau ư?
Tôi là người vợ cũ từ thanh mai trúc mã cho đến khi chán ghét nhau của anh ta.
