Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại.
Tôi cũng thở phào một hơi.
Mềm nhũn ngã vào lòng Lệ Yến Từ.
“Cảm ơn.”
Lệ Yến Từ không nói gì.
Chỉ ôm chặt lấy tôi.
“Kỷ Kiều.”
Hắn thì thầm bên tai tôi.
Trong giọng nói mang theo một tia run rẩy khó nhận ra.
“Em chỉ có cơ hội này thôi.
“Lần sau, nếu em còn dám vì cậu ta...
“Tôi sẽ thực sự, g.i.ế.c c.h.ế.t em.”
Sau khi Sở Lân đi, Lệ Yến Từ trở nên càng dính người hơn.
Thậm chí đến mức bệnh hoạn.
Ngay cả khi tôi đi vệ sinh, hắn cũng phải canh ở cửa.
Tắm rửa thì khỏi nói.
Biến thành “tắm uyên ương”.
Mặc dù lần nào cũng kết thúc bằng việc tôi bị ăn sạch sành sanh.
Nhưng tôi có thể cảm nhận được, hắn đang sợ hãi.
Sợ tôi sẽ bỏ chạy.
Sợ tôi sẽ như Sở Lân nói, thực sự muốn làm c.h.ế.t hắn.
Đêm hôm đó.
Tôi ngủ mơ màng, cảm thấy có thứ gì đó đang chạm vào mặt tôi.
Mở mắt ra, là Lệ Yến Từ.
Hắn chưa ngủ.
Cứ thế nhìn tôi dưới ánh trăng.
Ánh mắt rất tập trung, nhưng cũng rất buồn bã.
“Kỷ Kiều.”
“Ưm...”
Tôi buồn ngủ không chịu nổi, mơ hồ đáp lại.
“Thuốc đó, thực sự là thuốc độc sao?”
Tôi lập tức tỉnh táo hơn một nửa.
Hắn vẫn để tâm chuyện này.
Cũng phải.
Ai biết được người nằm cạnh mình từng muốn bỏ độc g.i.ế.c mình, đều sẽ không ngủ được.
“Phải.”
Tôi nhìn vào mắt hắn.
“Sở Lân đưa cho tôi, nói là có thể làm tim anh ngừng đập, không tìm ra nguyên nhân.”
Đồng tử Lệ Yến Từ co lại.
Mặc dù đã đoán được, nhưng tự tai nghe thấy, vẫn sẽ đau đớc nhỉ.
“Vậy tại sao em không làm?
“Là không dám? Hay là...
“Không nỡ?”
Hắn đang mong chờ câu trả lời đó.
Dù câu trả lời đó có thể là giả.
Tôi nhìn vẻ cẩn thận từng li từng tí của hắn, trong lòng bỗng thấy hơi chua xót.
Kẻ phản diện lớn ngang ngược bên ngoài này.
Thực ra cũng chỉ là một đứa trẻ khao khát được yêu thương.
Chỉ là tình yêu của hắn quá méo mó, quá nặng nề, không ai có thể chịu đựng được.
Ngoại trừ tôi.
Kẻ cũng méo mó, cũng mang cái mạng rách như tôi.
“Bởi vì...”
Tôi vươn tay, vòng qua cổ hắn.
Chủ động cúi xuống hôn nhẹ lên khóe môi hắn.
“Bởi vì tôi muốn tự tay làm c.h.ế.t anh.
“Ở trên giường.”
Lệ Yến Từ sững sờ.
Sau đó bùng lên một trận cười trầm thấp.
Lồng n.g.ự.c rung động, kéo theo cả người tôi cũng run rẩy theo.
“Được.”
Hắn lật người đè lên tôi.
Trong mắt tràn ngập tình yêu điên cuồng.
“Vậy thì xem xem, tối nay là ai làm c.h.ế.t ai.”
Đêm đó, đặc biệt dài.
Và tôi cũng lần đầu tiên, không coi hắn là đối tượng nhiệm vụ.
Mà coi hắn là Lệ Yến Từ.
Lệ Yến Từ của tôi.
