Lúc tỉnh dậy Phó Dã vẫn chưa tỉnh.
Tôi đưa tay vào trong chăn sờ sờ cơ bụng.
À, cảm giác thật tốt.
À, ông xã thật đẹp trai.
Sờ xong hôn xong lại hớn hở chọn một tư thế thoải mái trong vòng tay mỹ nam mà ngủ.
Buổi chiều, Phó Dã duy trì tư thế quỳ của đêm qua, nhưng là quỳ trên giường.
Tôi vắt chân chữ ngũ, tinh thần sảng khoái lấy dây thắt lưng quất hắn.
"Ai là thanh niên nghiện mạng?"
"Anh."
"Ai có gu thẩm mỹ tốt?"
"Vợ có gu thẩm mỹ tốt."
"Ai trong hai tai chỉ vang vọng niềm tin thanh tịnh?"
Phó Dã tủi thân bĩu môi.
"Anh không phải heo, anh là chó con."
Rất khó khăn tôi mới nén được tiếng cười.
Mẹ kiếp, yêu đương sao mà sướng thế này chứ!
Tôi đắc ý quá chừng, một chân đạp lên vai gã nào đó.
Ngoan ngoãn chịu đạp đi đồ Tiểu Phó Dã nhà anh!
Người đàn ông nhướng mày, nhấc chân còn lại của tôi đặt lên vai bên kia.
Khoan đã, tư thế này sao mà kỳ lạ thế nhỉ.
"Anh đừng có qua đây!"
END.
