MANG THAI ĐỨA CON VỚI TRAI LẠ, BẠN TRAI LẠI MẬP MỜ VỚI NGƯỜI KHÁC

Chương 26

Ngày hôm sau, Thẩm Tẫn Xuyên vẫn đến đón tôi đi làm như thường lệ.

Đưa đến dưới lầu công ty.

Hắn gọi tôi lại: “Tối nay đi ăn cùng nhau nhé?”

Tôi do dự một chút.

Đồng ý.

Buổi sáng xử lý công việc gần xong, tôi mới đứng dậy chuẩn bị đi ăn.

Lại bị đồng nghiệp vội vã chạy đến va vào.

Không đứng vững, bụng tôi va vào góc bàn.

Tôi đau đến mức mồ hôi lạnh gần như chảy ra ngay lập tức.

“Em xin lỗi anh Bùi, anh có sao không? Có va vào bụng không?”

Tiểu Dương là thực tập sinh mới đến.

Thấy mặt tôi tái mét, mắt cô bé lập tức đỏ hoe.

“Em quá vội vàng, em xin lỗi anh Bùi.”

Tôi xua tay, ra hiệu cho cô bé là tôi không sao.

Ra khỏi văn phòng, tôi cắn răng gọi điện cho Thẩm Tẫn Xuyên.

Thẩm Tẫn Xuyên đến rất nhanh.

Vẻ mặt lo lắng đưa tôi đến bệnh viện.

Toàn bộ quá trình, hắn đều giữ thái độ trầm lặng.

Tôi chưa bao giờ thấy Thẩm Tẫn Xuyên như thế này.

May mắn thay, kết quả kiểm tra cho thấy không có vấn đề gì.

Thẩm Tẫn Xuyên mới thở phào nhẹ nhõm.

“May mà không sao.”

“Làm tôi sợ c.h.ế.t khiếp.”

Tôi nhìn Thẩm Tẫn Xuyên.

Im lặng rất lâu.

“Thẩm Tẫn Xuyên...”

Hắn ngẩng đầu nhìn tôi.

“Anh lại gần đây một chút.”

Thẩm Tẫn Xuyên ngoan ngoãn tiến lại gần.

Tôi đưa tay giữ lấy gáy hắn, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn một cái.

Khi tôi buông Thẩm Tẫn Xuyên ra.

Hắn vẫn còn đang ngơ ngác.

Tôi nhẹ giọng nói: “Anh không phải đang theo đuổi tôi sao? Không cần theo đuổi nữa.”

“Chúng ta hẹn hò đi.”

Thẩm Tẫn Xuyên chớp chớp mắt, giọng khàn đặc hỏi: “Em nói gì?”

Tôi nghi ngờ Thẩm Tẫn Xuyên cố ý.

Nhưng nhìn thấy hắn lo lắng cho tôi như vậy.

Tôi lại kiên nhẫn lặp lại một lần nữa.

“Tôi nói, chúng ta hẹn hò.”

 

 

back top