Lời tỏ tình chân thành tha thiết của Liêm Dật không mang lại bất kỳ tác dụng thực chất nào.
Thái độ của Omega đối với anh vẫn lạnh nhạt không mặn không nhạt.
Mỗi lần anh muốn cùng cậu tâm sự lại về những lời đêm đó, đều bị cố ý chuyển sang chuyện khác, từ chối giao tiếp.
Anh biết cậu vẫn đang giận anh. Cậu tránh né sự đụng chạm của anh, không muốn ở cùng anh một mình trong một không gian.
Thậm chí nếu anh giúp cậu làm gì đó, cậu còn nói cảm ơn với anh, trở nên khách sáo.
Các buổi phục kiện thông thường, cùng việc tập đi, cậu cũng bắt đầu tự mình hoàn thành độc lập, không còn ỷ lại vào sự ôm ấp của anh nữa.
Sự chênh lệch lớn này, không còn yêu cầu anh nữa, làm Liêm Dật chịu đựng dày vò.
Thông thường bất kỳ yêu cầu đứng dậy hoặc dùng sức nào, cậu đều sẽ làm nũng làm lơ bắt anh giúp.
Hiện giờ nhìn bóng dáng cô độc gầy gò của Omega, anh lại không thể đến gần, sự quật cường và sự xa cách trong mắt cậu, giống như những cây kim nhỏ dày đặc đ.â.m vào lòng Liêm Dật.
Nỗi buồn giống như sợi dây cá mảnh vạn sợi, nhỏ đến mức không nhìn thấy sờ được, quấn chặt lấy anh, khó thở.
Trong lúc hai người đang lạnh nhạt này. Kiều Bách Thần tham gia hoạt động đi ngang qua, vừa vặn có chút chuyện muốn cùng Liêm Dật tâm sự.
Khó được đến phòng tân hôn của em trai làm khách. Hai Alpha ở thư phòng ngẩn ngơ hai giờ.
Ra ngoài sau đó Liêm Dật đi gọi điện thoại. Kiều Tri Miên đưa anh trai ra cửa.
Kiều Bách Thần bước đến chỗ huyền quan đứng yên, nhìn em trai đang chất chứa tâm sự, lại nhìn em rể vẫn đang gọi điện thoại trước cửa sổ sát đất.
Từ khi vào nhà anh đã nhận thấy sự không thích hợp của đôi vợ chồng trẻ. Anh ổn định suy nghĩ hai giây, khuyên nhủ:
“Miên Miên, vụ án lần này của Kiều thị có thể thắng kiện, Liêm Dật đã tận tâm tận lực giúp đỡ rất nhiều.”
“Cũng nhờ anh ta vận dụng các mối quan hệ trong giới chính pháp, giải quyết rất nhiều nan đề khó giải quyết.”
“Với kinh nghiệm và năng lực của anh ta mà từ bỏ sự nghiệp ở nước ngoài trở về, việc không cam lòng cũng là điều có thể tha thứ về mặt tình cảm.
Anh ta là một Alpha đáng để phó thác, anh hy vọng hai vợ chồng con có thể hòa thuận, em cũng có thể thử cho anh ta thêm một cơ hội nữa.”
Kiều Tri Miên thoáng sửng sốt khi nghe câu đầu tiên, hướng ánh mắt về phía Liêm Dật.
Nghe xong lời anh trai, nhìn bóng dáng cao lớn vững chãi của Alpha, nội tâm càng là ngũ vị tạp trần.
“Em biết rồi anh trai,” Cậu nhàn nhạt nói.
Cánh cửa phát ra động tĩnh rất nhỏ khi Kiều Bách Thần rời đi, truyền đến trong căn nhà tĩnh lặng một cách rõ ràng khác thường.
Liêm Dật vừa vặn cắt đứt điện thoại, phản xạ có điều kiện nhìn qua. Đối diện với ánh mắt Kiều Tri Miên vẫn đang dừng lại trên người anh.
Anh không khỏi tim đập căng thẳng một thoáng, lộ ra nụ cười ôn hòa. Omega lạnh nhạt dời đi ánh mắt, điều khiển xe lăn rời đi.
Nụ cười tuấn lãng trên mặt Liêm Dật cứng đờ, âm thầm thở dài. Bây giờ đến cả ánh mắt liếc nhìn cũng keo kiệt dành cho anh.
________________________________________
Kiều Tri Miên ngàn đầu vạn mối. Chuyện rối rắm như đánh thành nút thắt, lo lắng nặng nề khó giải. Đến cả hô hấp cũng mang theo sự nhíu mày.
Mấy ngày nay cậu đã lý trí suy nghĩ rất nhiều. Những lời người ngoài nói, những lời anh trai nói, cùng với những điều sâu thẳm trong nội tâm mình muốn.
Cậu cảm thấy một số quan điểm trên mạng không sai. Họ đã làm chậm trễ tiền đồ của Liêm Dật.
Nếu dựa theo hiệp nghị lúc trước đã ước định, ly hôn thả anh đi. Vậy anh có phải liền lại có thể tiếp tục theo đuổi lý tưởng của mình.
Kiều Tri Miên ngơ ngẩn lấy ra văn kiện đã phủ bụi từ két sắt. Đã được đặt gần một năm, trang giấy không có thay đổi rõ ràng, hệt như vừa mới ký xong.
Cậu xoa xoa nét chữ mạnh mẽ hữu lực của Alpha. Có thể thấy lúc trước anh ta hạ bút rất mạnh, hẳn là có chút phẫn uất.
【 Liêm Dật 】
Em nên thả anh đi sao?
Anh lại là, thật sự yêu em sao?
‘ leng keng ’ tiếng chuông báo tin nhắn vang lên.
Kiều Tri Miên đột nhiên hoàn hồn, lấy văn kiện ra, nhìn điện thoại.
Là ba Kiều gửi tới:
【 Miên Miên, gần đây có khỏe không? Lần trước thấy con ở nhà hình như hơi khó chịu, bây giờ thì sao, có khá hơn chút nào không, còn muốn nôn không? 】
Nhắc đến cái này, Kiều Tri Miên liền bản năng xoa xoa ngực, cái cảm giác đó lại xông ra. Yết hầu nhỏ nhắn của cậu lăn lăn, hồi âm ba Kiều:
【 Thỉnh thoảng vẫn còn một chút. 】
Bên ba Kiều hiện đang hiển thị đang nhập...
Qua hồi lâu, mới gửi lại một câu.
【 Đi kiểm tra một chút đi bảo bối. 】
Kiều Tri Miên lộ ra nụ cười ấm áp vì được quan tâm, vừa mới chuẩn bị hồi âm ba Kiều, bên kia lại bổ sung thêm một câu.
【 Khoa sản. 】
“......”
Cái gì!?
________________________________________
Thời gian sau giờ ngọ. Omega nhìn cánh cửa thư phòng đóng chặt, lén lút vào toilet phòng ngủ.
Cậu nhắm mắt thấp thỏm hít sâu mấy hơi, chiếc que thử thai đang quay cuồng trong tay. Từng con từng con mở mắt ra, thấy rõ hai vạch màu trên đó, tim đã c.h.ế.t một nửa.
Sau đó cũng không hề chần chờ, nhanh nhẹn rút túi văn kiện báo cáo kiểm tra ra. Dứt khoát lật đến tờ kết quả.
—— Nam tính Omega.
—— Xác định có thai trong khoang sinh sản.
—— Giai đoạn sớm thai kỳ, trạng thái bình thường.
Mấy đoạn văn tự kia luân phiên phát lại trong đầu Kiều Tri Miên, quay cuồng đến mức cậu hoa mắt chóng mặt.
Cậu mang thai, cậu thật sự mang thai...
Cậu vô thức đưa ngón tay lên răng gặm gặm gặm, không biết tiếp theo nên làm cái gì bây giờ. Lần đầu làm ba, hoảng loạn vô thố, lại không kiềm chế được sự căng thẳng hưng phấn.
‘ leng keng ’——
Ba Kiều: 【 Miên Miên, kết quả thế nào? 】
Kiều Tri Miên ngốc ngốc chớp chớp mắt, luống cuống tay chân hồi âm ba Kiều: 【 Vâng... Hai tháng ba ba... 】
Khó trách cậu gần đây dễ dàng mệt mỏi rã rời như vậy, cảm xúc còn luôn âm tình bất định, luôn muốn phát giận.
Omega cúi đầu mím môi, cẩn thận đặt bàn tay bao trùm lên bụng nhỏ còn bằng phẳng của mình. Ôn nhu lại cẩn thận vuốt ve vài cái. Trong bụng cậu có tiểu bảo bảo.
Một tiểu bảo bảo có gen của cậu và Liêm Dật học trưởng.
Nghĩ đến đây, khóe môi Kiều Tri Miên bỗng nhiên cứng đờ.
Anh, sẽ muốn con của họ sao?
Lần đánh dấu đó, tỉnh lại anh liền gấp không chờ nổi bắt cậu uống thuốc tránh thai. Sau này lại nói, họ không thể có...
Đầu óc Kiều Tri Miên đột nhiên trở nên vô cùng thanh tỉnh. Ánh mắt mềm mại kiên nghị rơi xuống tờ siêu âm B, trên ảnh mầm thai của bảo bảo.
Đứa bé này, giống như một bàn tay vang dội, gạt đi tia rối rắm cuối cùng của cậu, làm ý tưởng chưa quyết định của cậu hoàn toàn giải quyết dứt khoát.
Họ nên đối mặt với hiện thực. Vai diễn người chồng tốt này, cũng nên hạ màn.
Kiều Tri Miên ổn định tâm trạng, suy tư một chút, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho ba Kiều.
【 Ba ba, ba đừng nói cho anh trai, bất kỳ ai cũng đừng nói trước. 】
Ba Kiều từ trước đến nay tôn trọng ý tưởng của con trai, cho rằng cậu là muốn tự mình công bố tin tức tốt này, cũng liền không hỏi nhiều.
【 Được, Miên Miên của chúng ta bây giờ là hai người rồi, ăn nhiều một chút, chú ý thân thể bảo bối. 】
Kiều Tri Miên hồi âm xong câu cuối cùng, thất thần lại đứng ngây tại chỗ hồi lâu.
Cuối cùng tìm một luật sư của bộ pháp vụ Kiều thị, hỏi anh ta một bản mẫu hiệp nghị ly hôn.
________________________________________
Con người một khi đã đạt được điều mình từng muốn, liền sẽ không thỏa mãn với hiện trạng.
Trạng thái hiện tại này, Kiều Tri Miên đã chán ghét.
Có một số việc, có một số vấn đề nhất thiết phải giải quyết. Cậu không muốn buông tay, nhưng cũng không muốn cứ thế dễ dàng lột qua những mâu thuẫn tồn tại.
Quan hệ ban đầu của họ quá mức dị thường.
Tình cảm căn cơ mục nát miễn cưỡng gắn bó, chỉ biết gia tốc sụp đổ, không bằng đập đi xây lại, cắm rễ mối ràng buộc mới.
Kéo dài càng lâu, càng là tra tấn lẫn nhau. Hoặc là toàn tâm toàn ý không hề giữ lại, hoặc là liền dừng lại ở đây giải thoát cho nhau.
Đêm khuya tĩnh lặng, thư phòng vẫn sáng đèn.
Liêm Dật đặt xong phê bình cuối cùng, buông bút máy chỉnh lý công văn. Thân bút bị khuỷu tay anh chạm phải, lăn hai vòng trên mặt bàn trơn nhẵn rồi rơi xuống đất.
Liêm Dật làm phẳng giấy tờ, không nhanh không chậm cúi người nhặt.
Ngay khoảnh khắc định đứng thẳng, phát hiện ngăn kéo trên cùng không đóng chặt.
Anh hơi nhíu mày, như có một lực kéo nào đó, ma xui quỷ khiến kéo nó ra.
Đôi mắt đen bình tĩnh thong dong, sau khi thấy rõ đồ vật bên trong, thình lình xẹt qua một tia hoảng loạn.
Anh nhanh chóng đặt bút lại lên mặt bàn, lấy ra tập hợp đồng nằm trong ngăn kéo.
Một phần là 《 Giấy Thỏa Thuận Ly Hôn 》.
