HAI NĂM SAU KHI LÀM THẾ THÂN CHO BA ĐẠI LÃO, BẠCH NGUYỆT QUANG TRỞ VỀ RỒI

Chương 2

Người đàn ông "hừ" một tiếng qua kẽ răng, sau đó cúi người nhìn tôi, bàn tay to đặt lên gáy tôi.

Anh trầm giọng hỏi: "Ý em là, mắt nhìn của anh không tốt?"

Đồng tử tôi mở lớn, lắp bắp nói: "Không có."

Cơ thể không tự chủ được run lên. Có thể là do lạnh, cũng có thể là do căng thẳng.

Thần sắc Quý Yến Dữ hơi khựng lại, anh dịu giọng: "Anh đáng sợ đến thế sao? Lại không ăn thịt em."

"Tôi, tôi chỉ hơi lạnh thôi."

Lời vừa dứt, anh liền cởi chiếc áo khoác đang mặc, khoác lên người tôi.

"Lạnh mà không biết nói? Đồ ngốc."

Chiếc áo khoác mang theo hơi ấm của anh bao bọc lấy tôi, cái lạnh trên người nhanh chóng bị xua tan.

Anh nắm lấy tay tôi: "Lên xe đi."

Tôi đi theo sau người đàn ông chỉ còn mặc áo sơ mi, nhỏ giọng nhắc: "Nhưng anh đưa áo cho tôi, Quý tiên sinh cũng sẽ lạnh."

Anh không quay đầu lại: "Anh chịu lạnh tốt."

Hai người ngồi vào hàng ghế sau của chiếc xe sang trọng.

Vừa ngồi vững, Quý Yến Dữ đã kéo tôi lại gần, vuốt ve gáy tôi và hôn lên một cách hung dữ.

Anh ngậm lấy môi tôi mút mạnh, như muốn cướp đi mọi hơi thở của tôi.

Tôi hụt hơi đẩy đẩy n.g.ự.c anh, anh mới chịu dừng lại.

Sau đó, anh lại véo eo tôi, nhấc tôi lên đùi anh, ấn đầu tôi vào n.g.ự.c anh: "Buồn ngủ thì ngủ một lát đi."

Tôi:?

Tôi không buồn ngủ mà.

"Vâng ạ."

Nhưng anh đã nói vậy thì chắc chắn có lý do của anh, thế là tôi dựa vào lòng anh nhích người, tìm tư thế thoải mái nhất.

...Hoàn toàn không ngủ được!

Bởi vì cái thứ dưới m.ô.n.g tôi vừa cứng vừa nóng.

Nóng đến mức mặt tôi đỏ bừng, bị anh ôm trong lòng không dám cử động.

Về đến nhà, Quý Yến Dữ bế bổng tôi lên, ôm vào phòng ngủ rồi ném lên giường, cả người anh lập tức gấp gáp đè lên.

Tôi bị anh hành hạ, la hét nửa đêm.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, giọng tôi vừa khô vừa khàn.

 

back top