ENIGMA LỠ YÊU THẦM ALPHA NHƯNG HẮN LẠI NGHĨ TÔI LÀ OMEGA GIẢ VỜ LÀM BETA

Chương 3

Vừa ngồi xuống, Quý Trạch Uẩn liền thả lỏng dựa ra sau, như thể mọi việc tiếp theo đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

“Du An, bây giờ không có người ngoài rồi, cậu có thể cho tôi câu trả lời chưa?”

“Quý Trạch Uẩn,” lần này tôi chọn gọi thẳng tên hắn, “anh nói, anh biết bí mật của tôi?”

“Đương nhiên,” sự tự tin của hắn gần như tràn ra ngoài, “tôi biết cậu là một tên lừa dối nhỏ quyến rũ, cần được chinh phục.”

Tôi cười.

Không phải vẻ thẹn thùng mà Quý Trạch Uẩn tưởng tượng, cũng không phải sự hoảng loạn vì bị vạch trần, mà giống như nghe thấy một câu chuyện cười không thể lố bịch hơn.

Tôi không còn kiềm chế nữa, để lộ ra một chút hơi thở gần như không đáng kể, vốn bị đè nén bấy lâu.

Thực ra, tôi không thích dùng tin tức tố để trấn áp người khác, làm vậy luôn khiến tôi có vẻ không lịch thiệp.

Nhưng đối diện với Quý Trạch Uẩn, tôi lại không nhịn được muốn chiếm thế thượng phong.

Chỉ trong một khoảnh khắc, sự điềm tĩnh trên mặt Quý Trạch Uẩn đông cứng lại, ngay cả cơ thể đang thả lỏng cũng căng cứng lên, trong nháy mắt hoàn thành sự chuyển đổi vị thế từ kẻ săn mồi thong dong thành con mồi bị theo dõi.

Tôi có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt hắn lóe lên một tia bối rối, đó là sự cảnh giác bản năng của hắn, một người luôn ở vị trí cao, đối với những thứ nằm ngoài nhận thức.

Nhưng rất nhanh, tôi đã thu hồi hơi thở trở lại, nhanh đến mức khiến hắn tưởng rằng sự mất kiểm soát vừa rồi chỉ là ảo giác.

Hắn cau mày, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía tôi, cố gắng tìm ra sơ hở trên mặt tôi.

“Cậu...”

“Tôi làm sao?” Tôi vừa vô tội nhìn lại, vừa dứt khoát uống cạn ly rượu trong tay, động tác nhanh gọn.

Có lẽ chính động tác này của tôi không hề ăn khớp với hình ảnh “Omega mềm yếu” trong nhận thức của hắn.

Sự bối rối trong mắt hắn càng lúc càng đậm, nhưng tia cảnh giác vừa được khơi lên lại bị ham muốn chinh phục mạnh mẽ hơn đè xuống.

Có lẽ hắn đang nghĩ: “Chỉ là chút trò vặt của Omega, chiêu trò câu dẫn mà thôi.”

“Không có gì,” Quý Trạch Uẩn lên tiếng, lại đeo lên chiếc mặt nạ thong dong đó, “chỉ là cảm thấy, cậu thú vị hơn tôi nghĩ.”

“Vậy, cảm ơn lời khen của Quý Tổng.” Tôi cong mắt, thuận theo tiếp nhận đánh giá này.

Tôi rất vui khi thấy định kiến sâu xa này của hắn.

Hắn càng tin rằng mình là thợ săn trong ván cờ tình cảm này, thì hắn càng dễ sa vào cái bẫy do tôi giăng ra.

 

back top