EM TRAI CỦA LÃO CÔNG ALPHA SAO LẠI KIỀU MỊ NHƯ THẾ

Chương 5

Cả đời này tôi chưa từng phải cẩn thận hầu hạ ai như vậy.

Nhưng người ta lại không hề cảm kích.

Món cháo tôm tươi tôi bảo dì giúp việc nấu đã bị cậu ta hất mạnh xuống thảm.

Tôi vừa định nổi giận, nhìn thấy làn da bầm tím khắp người cậu ta, lại nhịn xuống.

"Không ăn cái này đúng không? Muốn ăn gì?"

Cậu ta cắn môi, giọng nói yếu ớt như tiếng mèo con kêu.

"Anh muốn g.i.ế.c c.h.ế.t tôi phải không."

"Trên giường chưa g.i.ế.c được tôi, thì muốn hạ độc c.h.ế.t tôi."

"Ê này cậu..."

Cậu ta vừa mắng tôi xong, lại úp mặt vào gối khóc, tôi nhìn thấy xương bướm của cậu ta nhấp nhô.

Tôi chột dạ, rõ ràng là mình làm quá tàn nhẫn, cũng không biết dỗ thế nào, "Khóc nữa tôi chơi cậu đấy."

Cậu ta quả nhiên dừng lại, quay người lại, dùng giọng điệu nghiêm khắc tố cáo tôi, "Tôi đau còn không cho khóc!"

"Anh là tên sát nhân!"

"Anh không phải là người!"

"Súc vật!"

Tôi dứt khoát nắm lấy tay cậu ta, phóng thích một chút pheromone. Khoảnh khắc pheromone hòa quyện, tôi cảm thấy một niềm vui khó tả.

Cậu ta dần dần yên tĩnh lại, nhưng vẫn khóc.

"Nói, muốn ăn gì?"

"Cháo, đừng có hải sản, tôi bị dị ứng."

 

back top