ĐỐI TƯỢNG ĐẠI MÃNH CÔNG YÊU QUA MẠNG LẠI LÀ SẾP TỔNG CỦA TÔI

Chương 13

Tôi nhìn quầng thâm mắt ẩn hiện của Mạnh Hoài Xuyên, không nhịn được cong môi: "Tổng giám đốc Mạnh tối qua không nghỉ ngơi tốt."

Mạnh Hoài Xuyên ho khan một tiếng không tự nhiên, vành tai hơi ửng hồng: "Tối qua tôi làm việc hơi muộn."

Vừa dùng khăn giấy chặn m.á.u mũi, vừa làm việc?

Anh ta không dám nhìn tôi, ánh mắt lảng tránh, nhưng lại không kìm được lén lút nhìn trộm vòng eo của tôi.

Tôi kìm nén khóe miệng, không vạch trần anh ta: "Vâng, Tổng giám đốc Mạnh nghỉ ngơi tốt, chú ý giữ gìn sức khỏe."

Mạnh Hoài Xuyên ngoan ngoãn đồng ý, đưa tài liệu đã ký tên cho tôi.

3 giây sau, anh ta nhíu mày rất nghiêm túc nói: "Tôi khỏe lắm, rất khỏe mạnh, rất cường tráng."

Tôi khó hiểu nhìn anh ta.

Mạnh Hoài Xuyên nói tiếp: "Tôi sinh hoạt rất điều độ, cơ thể một chút vấn đề cũng không có."

Thì ra chú chó nhỏ sợ tôi chê bai sức khỏe anh ta không tốt.

Tôi nhịn rồi lại nhịn, thực sự không nhịn được, bật cười thành tiếng.

Mạnh Hoài Xuyên thấy tôi cười, ngây người nhìn tôi, môi hơi hé mở, ánh mắt si mê nhiều đến mức như muốn tràn ra ngoài.

Ánh mắt trực tiếp và nóng bỏng, đốt cháy trái tim tôi.

"Tổng giám đốc Mạnh chuẩn bị họp rồi."

Đồng nghiệp cốc cốc cốc gõ cửa.

Tôi hoàn hồn, ôm tài liệu bước nhanh ra ngoài.

Đồng nghiệp nhìn tôi, rồi lại nhìn Mạnh Hoài Xuyên.

"Văn phòng không bật điều hòa à? Tổng giám đốc Mạnh và cậu đều đỏ mặt vì nóng kìa."

Tôi chạm vào gò má đang nóng bừng của mình, trong lòng ngọt như mật.

Tan tầm buổi tối, tôi vừa ra khỏi công ty, một người phụ nữ đã lao về phía tôi.

"Đồ hồ ly tinh, mày câu dẫn lão Lý nhà tao, hại ông ấy mất việc."

Tôi nghiêng người né tránh.

Cô ta không buông tha, bổ nhào tới, vật trong tay lóe lên ánh bạc.

"Tại sao công ty không sa thải mày, lại sa thải lão Lý nhà tao? Ông ấy mất việc rồi, cả nhà già trẻ chúng tao sống sao?"

Dao nhỏ cứa qua cánh tay tôi, m.á.u đỏ tươi lập tức thấm ướt áo sơ mi.

 

 

back top