Trò chơi bắt đầu.
Khi tôi còn chưa hiểu rõ luật chơi.
Có lẽ vì tiền cược quá đặc biệt, không khí trong sòng rất sôi nổi, tiếng reo hò không ngớt.
Không ngoài dự đoán, hai ván đầu tôi đều thua.
Trớ trêu thay, Lục Yến còn ngồi bên cạnh buông lời mỉa mai: "Chơi tệ như vậy, cậu rất muốn ở lại đây sao?"
Tôi hận không thể giấu đầu vào quần áo, "Tôi không biết chơi."
"Không biết chơi thì không học à?"
"Tôi cũng không học được."
Không khí tĩnh lặng một lúc, Lục Yến tặc lưỡi một tiếng, "Cố ý chọc tức tôi đúng không."
Quay sang, anh ta nhướng mày với người đối diện: "Hà thiếu, hôm nay vận may của cậu không tồi nhỉ."
Người được gọi là Hà thiếu rùng mình một cái, vội vàng biện minh: "Không dám không dám."
Kỳ lạ là, những ván tiếp theo diễn ra vô cùng thuận lợi.
Tôi không rõ là do may mắn thuần túy, hay là đối phương đã nhường tôi, tóm lại là tôi đã thắng.
Lục Duy Nhất hò reo chúc mừng: "Anh dâu, tối nay anh phải mời em."
Tôi giật mình, vội vàng kéo cậu ấy lại dặn dò nhỏ giọng: "Đừng gọi như vậy."
Lục Yến đột nhiên cúi sát lại, rất gần cổ tôi: "Thắng rồi thì về đi, tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của cậu."
"Cảm ơn, cảm ơn." Lúc này tôi hơi sợ anh ta, "Nhưng nhiều quá, tôi chỉ cần hai nghìn thôi."
Không ngờ người đầu tiên không đồng ý lại là Lục Duy Nhất, cậu ấy nói: "Đừng mà, đây là tiền anh tự thắng được, sao lại không cần."
Tiếp đến là Lục Yến: "Hai nghìn? Ý cậu là muốn tiêm loại thuốc ức chế kém chất lượng giá hai nghìn vào cơ thể sao?"
"Không phải, thuốc ức chế khá rẻ, không đắt như vậy." Tôi nhỏ giọng đáp lại.
"Vậy là tiếp tục ăn cái thứ thức ăn heo của cậu à."
Lục Yến nói xong ngồi trở lại, còn Lục Duy Nhất dẫn tôi đi ăn "thức ăn heo" tối nay.
Omega ngồi đối diện ăn uống ngon lành, "Em biết ngay anh em chắc chắn sẽ không ngồi yên mà."
Bây giờ tôi đã hơi hiểu ra, thành khẩn nói với cậu ấy: "Cảm ơn." Do dự một lúc vẫn quyết định hỏi: "Nhưng không phải cậu nói tôi là kẻ thù của gia đình cậu sao? Tại sao vẫn giúp tôi?"
"Ôi, đó là em nói linh tinh thôi." Lục Duy Nhất sờ sờ mũi, chột dạ nói: "Nếu thực sự là kẻ thù, cha có thừa cách để xử lý."
"Ồ."
Cha của họ quả nhiên rất lợi hại, ước gì tôi cũng có thể như vậy.
