BETA XUẤT THÂN Ổ CHUỘT SAU KHI MANG THAI BỎ LẠI CON MÀ CHẠY

Chương 11

 

Những ngày ở lại nhà họ Từ khó khăn hơn tôi tưởng tượng.

Không phải về mặt vật chất.

Mà là về mặt tâm lý và thể xác.

Từ Thành Diễn đối xử với tôi, không thể nói là tệ, ăn uống sinh hoạt đương nhiên đều là những thứ tốt nhất như trước đây.

Nhưng cũng không thể nói là tốt.

Hắn không còn dịu dàng với tôi như mấy năm trước nữa.

Bây giờ hắn luôn cảnh giác, ánh mắt nhìn tôi mang theo sự dò xét và kiểm soát, giống như đang đánh giá một vật sở hữu.

Điều đó khiến tôi cảm thấy hơi khó chịu.

Hơn nữa, hắn dường như muốn đòi lại hết phần thiếu hụt của mấy năm qua cả vốn lẫn lời, kéo tôi chìm đắm trong những đêm hoan lạc.

Buổi tối bị hành hạ quá mức, tôi không nhịn được cầu xin.

Từ Thành Diễn siết eo tôi, không hài lòng mỉa mai:

"Cậu không phải rất giỏi chạy trốn sao? Vừa chạy là mất tích ba năm, bây giờ mới bắt đầu được bao lâu, cậu đã chịu không nổi rồi à?"

Hắn chặn họng tôi không nói nên lời.

Tôi chỉ có thể cắn gối, lặng lẽ rơi nước mắt.

Từ Thành Diễn cúi xuống ôm tôi, hôn lên khóe mắt tôi.

"Khóc gì chứ, Từ Tân Thần còn không mít ướt như cậu bây giờ."

Tôi lắc đầu.

Lòng tôi không biết từ khi nào đã tích tụ đầy ấm ức.

 

back top