ALPHA ĐANG PHÂN HÓA LẦN HAI THÀNH OMEGA THÌ BỊ BẠN TRAI CŨ ENIGMA BẮT GẶP

Chương 4

 

Hà Dĩ Ninh lấy lý do công việc để gọi Lâm Sùng Chi đi. Tôi tiêm thuốc ức chế dành cho Omega, nghỉ ngơi một lát thì thấy đỡ hơn nhiều. Nhưng kỳ mẫn cảm tiếp theo phải làm sao đây... Tôi không khỏi cắn môi lo lắng.

Đồng nghiệp trong phòng giải lao đang lén lút buôn chuyện.

"Vị thái tử gia của khách hàng đến họp hôm nay là Lâm Sùng Chi, mới tiếp quản công ty không lâu, vừa đẹp trai vừa giỏi giang, ngay cả Hà tổng cũng trở nên dịu dàng hẳn."

"Hình như Hà tổng thích cậu ấy nhiều năm rồi, các cô không biết sao?"

Tôi siết chặt chiếc cốc. Lâm Sùng Chi ghét Omega. Nếu có một Omega ưu tú tiếp cận cậu, có lẽ cũng không phải chuyện xấu. Tôi nghĩ như vậy, không để ý rằng môi dưới đã bị mình cắn rách chảy máu.

"Hà tổng đúng là Omega số một trên đời."

"Nhưng tôi nghe nói Lâm Sùng Chi thích Alpha, cậu ấy có một người cũ quen rất lâu là Alpha đấy."

"Hóa ra cậu ấy từng yêu đương à, tôi cứ tưởng hạng người như họ chỉ có tiền và công việc thôi chứ, cậu ấy trông hoàn toàn là kiểu lạnh lùng cấm dục mà."

"Yêu AA? Người giàu chơi lớn vậy sao? Biến thái quá!"

"Các cô không hiểu đâu, họ bảo có những Alpha lúc đó còn 'lẳng' hơn cả Omega nữa."

"Khụ khụ..."

Tôi sặc một hơi rõ mạnh. Đồng nghiệp nhìn sang.

"Xem kìa, ngay cả Thẩm Dực cũng thấy biến thái."

Có một người không đồng tình:

"Yêu AA tuy hiếm gặp nhưng đừng kỳ thị chứ? Hàng xóm nhà tôi là một đôi Alpha đấy, năm kia phát hiện phân hóa lần hai, năm nay đã có đứa thứ hai rồi."

Tôi vô thức nuốt nước bọt. Người vừa mắng Lâm Sùng Chi biến thái biết mình đuối lý, lầm bầm:

"Thì cái này... trường hợp cậu nói cực đoan quá, huống hồ những người cưới Omega tử tế như chúng tôi sao hiểu nổi cái đó, phải không Thẩm Dực?"

Anh ta xoay mũi giáo về phía tôi.

"Thẩm Dực, anh khai thật đi, anh cũng đang yêu đương đúng không? Mùi Omega trên người anh chúng tôi đều ngửi thấy cả rồi."

Chớp mắt, chủ đề kỳ quái đã chuyển sang tôi. Tôi không còn cách nào khác, đành gật đầu.

"Tiểu Thẩm đẹp trai thế này, lại còn là Alpha cấp S, Omega thích cậu chắc chắn cũng rất ưu tú," đồng nghiệp trêu chọc, "đến tin tức tố cũng ngọt ngào vậy mà."

"..." Tôi nghẹn lời, không biết đáp sao, "Cảm ơn?"

Nếu anh ta biết đó là tin tức tố của tôi, liệu anh ta còn nói thế không. Có lẽ vì tôi đang đứng ngay trước mặt, họ còn hứng thú với tôi hơn cả với sếp, hỏi dồn dập bao nhiêu câu. Tôi chỉ đành đối phó qua loa.

"Thẩm Dực, yêu rồi à? Chúc mừng nhé."

Giọng Hà Dĩ Ninh đột nhiên vang lên, những câu hỏi của đồng nghiệp im bặt. Bầu không khí trở nên yên lặng đến khó xử. Tôi quay đầu lại, rồi sững sờ.

Lâm Sùng Chi đứng cạnh Hà Dĩ Ninh. Bờ môi cậu mím chặt đến trắng bệch, quai hàm đanh lại thành một đường sắc lạnh. Ánh mắt nhìn tôi sâu thẳm đến đáng sợ, như một vực nước đóng băng. Nhưng cậu không mở miệng.

"Tôi chỉ đến thông báo một chút thôi." Hà Dĩ Ninh nói. "Nghe trợ lý của Lâm tổng bảo hôm nay cậu không được khỏe, lát nữa họp cứ để tiểu Trần đi thay. Cậu về nhà sớm đi."

Ngay cả anh ta cũng mỉm cười đầy ẩn ý: "Để Omega ở nhà chăm sóc cậu cho tốt."

Cả người tôi cứng đờ, không biết có nên gật đầu hay không.

"... Vâng, cảm ơn Hà tổng."

Tôi vô thức nhìn sang Lâm Sùng Chi. Cậu quay mặt đi, trong mắt không có lấy một tia cười, chỉ có một mảnh u ám trầm uất. Không thèm nhìn tôi thêm cái nào.

 

back top