ALPHA ĐANG PHÂN HÓA LẦN HAI THÀNH OMEGA THÌ BỊ BẠN TRAI CŨ ENIGMA BẮT GẶP

Chương 20

 

Lúc Lâm Sùng Chi hoàn toàn đánh dấu tôi, trong đầu tôi hiện ra hai ý nghĩ. Một là, biết trước sẽ có ngày này, tại sao tôi phải dựa vào dung dịch chiết xuất để vượt qua giai đoạn phân hóa chứ? Hai là, tôi chắc không đến mức giống Ôn Nhiên Nhiên đâu nhỉ.

Nhưng nghĩ đến việc lát nữa tôi sẽ cắt bỏ những thứ này, trở thành một người bình thường không phải Alpha cũng chẳng phải Omega, tôi lại thấy yên tâm hơn đôi chút.

Tôi là vì Lâm Sùng Chi mà phân hóa lần hai. Theo một nghĩa nào đó, sau khi phân hóa, độ tương thích tin tức tố của tôi và cậu là 100%. Thế nên kỳ mẫn cảm của Lâm Sùng Chi nhanh chóng thuyên giảm. Cậu nhíu mày chìm vào giấc nồng, sau khi cơn nóng rút đi, trên người lại phảng phất chút hơi lạnh.

Tôi do dự một chút, trước khi thu dọn mọi thứ và rời đi, tôi đã hôn nhẹ lên sau gáy cậu. Trên đó có một vết thương chưa lành. Là do lấy chiết xuất tin tức tố mà ra.

Ngày hôm sau, tôi đến bệnh viện làm thủ tục nhập viện từ sớm. Để tránh biến cố, phẫu thuật được đặt lịch rất sớm, hôm nay làm một số thủ tục, kiểm tra vài thứ. Sắp có thể làm phẫu thuật rồi.

Lúc tôi làm thủ tục nhập viện xong thì Lâm Sùng Chi cũng tỉnh.

Lâm Sùng Chi: 【Hôm qua người ở bên tôi là anh phải không?】

Tôi rất bình tĩnh: 【Tôi tiêm cho cậu thuốc an thần rồi đi luôn. Cậu mơ ngủ rồi à?】

Lâm Sùng Chi không nói gì nữa. Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Mười phút sau, một tràng tiếng bước chân vô cùng có nhịp điệu nhưng khó giấu nổi cảm xúc vang lên. Lâm Sùng Chi thở hổn hển, đứng bên ngoài phòng bệnh của tôi. Đồng tử tôi co rụt lại: "Sao cậu tìm được chỗ này?"

Tôi tranh thủ từng giây từng phút chạy đến đây chính là để tránh việc Lâm Sùng Chi nhận ra điều bất thường rồi tìm đến tôi. Cậu sao có thể đoán ra tôi định làm phẫu thuật chứ?

"Tôi đâu có tìm." Lâm Sùng Chi hơi thở vẫn chưa đều, khiến giọng cậu càng thêm phần "hung ác". "Chẳng phải là cắt tuyến thể sao? Anh làm được phẫu thuật này tôi không làm được à?"

Tôi mím môi không nói được lời nào. Lâm Sùng Chi chẳng nói chẳng rằng lật chăn của tôi lên, nằm xuống bên cạnh tôi, mùi t.h.u.ố.c lá lạnh lẽo ập đến.

"Tôi cũng nhập viện, bác sĩ nào làm cho anh? Bảo ông ta tiện thể làm cho tôi luôn."

Lần này tôi hơi giận rồi. "Cậu phát điên cái gì, xuống đi."

"Tôi phát điên cái gì? Không biết nữa." Lâm Sùng Chi nói. "Chỉ là bác sĩ của tôi đột nhiên nói với tôi, những chuyện tôi thấy không ổn gần đây có lẽ có một nguyên nhân."

"Tôi là Enigma."

 

back top