ALPHA BỊ EM KẾ ENIGMA ĐÁNH DẤU MANG THAI ÔM BỤNG BẦU BỎ TRỐN

Chương 24

Khi Lục Tri Hằng bước ra khỏi thư phòng, trên lưng có ba vết thương.

Quần áo đều rách.

Vừa nhìn là biết bị đánh c.h.ế.t đi sống lại.

Tôi đau lòng vô cùng.

"Bố cậu xuống tay cũng quá nặng rồi."

Lục Tri Hằng cười.

"Không đau."

"Ai bảo tôi đã làm những chuyện khốn nạn đó với anh."

"Tôi đáng bị như vậy, anh đừng đau lòng cho tôi."

Tôi mím môi.

Không nói gì.

Bôi thuốc cho Lục Tri Hằng xong.

Lại bị cậu ta ấn xuống hôn một cái.

Cửa phòng đột nhiên bị gõ.

Mở cửa mới thấy là bố Lục Tri Hằng.

"Tiểu Diễn, chú muốn nói với con vài câu."

Tôi gật đầu.

"Dạ, chú nói đi ạ."

"Ở bên thằng ranh này, con đã chịu khổ rồi. Cái thằng này không phải thứ tốt lành gì, nếu con chịu ấm ức, cứ nói với chú. Ở bên nó, đa số cũng là con nhường nhịn nó..."

"Nó bị chú nuông chiều hư rồi."

"Nhưng con không cần phải nhịn nó, đáng đánh thì cứ đánh."

"Chú cũng đã tìm hiểu, Alpha mang thai sẽ rất vất vả. Cho nên từ ngày mai chú sẽ tìm người đến chăm sóc con. Còn nữa... vấn đề cổ phần công ty, đợi ngày mai chú tìm người soạn thảo thỏa thuận, coi như là bồi thường cho con."

"Đừng để bản thân chịu ấm ức."

"Đáng lấy thì cứ lấy."

Trở về phòng, Lục Tri Hằng nhe răng nhếch mép nằm sấp trên giường.

Thấy tôi đi vào, lập tức tỏ vẻ tủi thân.

"Có phải bố tôi đang nói xấu tôi không?"

"Anh đừng để ý đến ông ấy."

Tôi không nhịn được cười, "Được."

"Nhưng không có nói xấu cậu."

Lục Tri Hằng nhướng mày.

"Vậy được rồi! Khoảng thời gian tiếp theo chúng ta... hôn nhau một chút nhé?"

Nói là hôn.

Đến cuối cùng quần áo đều rơi đầy đất.

Lục Tri Hằng đúng là một tên khốn nạn.

Cố ý trêu chọc tôi.

"Anh trai, thêm một lần nữa..."

Cậu ta hôn lên tai tôi, "Tôi sẽ nhẹ nhàng thôi."

Tôi nhắm mắt lại.

"...Có thể cút đi không."

Lục Tri Hằng chơi đùa đủ rồi.

Ghế sát tai tôi:

"Anh trai, tôi yêu anh."

----------(Đã hoàn thành)----------

back top